Ngồi buồn nghe gió heo may
Nghe tim thổn thức, nghe ngày chơi vơi
Không gian thu hẹp đất trời
Tuổi xuân đi quá đoạn đời thời gian
Bao lần bèo hợp mây tan
Bao nhiêu mộng ước bàng hoàng mong manh
Mưa đời gội trắng tóc xanh
Tâm tư mang nặng mối tình quê hương
Đã từng gội nắng dầm sương
Chẳng còn lưu niệm trên đường đi qua
Dặm trường gió táp mưa sa
Ước mơ rồi cũng chỉ là ước mơ
Kiếp tằm thì phải nhả tơ
Nghiệp thơ thì phải làm thơ để đời
Dù cho núi đổi sông dời
Lơi thơ còn lại với người yêu thơ