In bài này
Bài này thuộc tiểu mục: Thanh Thủy (phần 3)
Số lần đọc: 1803

Nhìn tóc em đen óng ánh xanh,
Nõn nà da trắng cổ tròn xinh
Như dòng thác đổ trên sườn đá
Ôi! Cả không gian gợn sóng tình.

Biên ải mấy năm anh trở lại
Một vài sợi trắng ló nằm côi,
Anh đưa tay nhổ em liền hỏi:
“Tóc trắng hở anh” sắp già rồi.

Em đùa đấy chứ, em còn đẹp
Vài sợi chỉ là tóc ngứa thôi
Em chớ lo xa hoen thú sống
Già đâu đã đến lo mất vui.

Thanh bình gió thoảng ngoài biên ải
Anh khoát chinh y để quay về
Em ra tận cửa vui mừng đón
Hai phần ba tóc đã vàng hoe.

Rồi đến hôm nay đứng trước gương
Nhìn đầu tóc trắng tựa như sương
Ngậm cười mà bảo “Ôi mình đã
Bảy bảy (77) lần xuân lấm bụi đường”