In bài này
Bài này thuộc tiểu mục: Thanh Thủy (phần 4)
Số lần đọc: 1228
 
 
 
Đại Hạn
 
tinmoitruong han han2b
 
Miền Trung trời đại hạn,
Làng tôi sông cạn giếng khô.
Tre khô chết đứng bên bờ,
Lá trắng như đầu tóc bạc.
Vài con trâu phờ phạc,
Lê mình qua đám ruộng khô.
Ruộng khô nứt lọt chân bò,
Đất cháy trắng không một cây cỏ dại.
Trời ác hại!
Cóc, nhái, chàng hiu,
Không một bóng, không tiếng kêu.
Tưởng chừng chúng đã diệt chủng
Dân làng càng lúng túng
Gồng gánh đến phương xa,
Chắt chiu từng gầu nước
Nửa ngày chưa về nhà.
Có người bảo:
“Dân ta là anh hùng
Có thừa tài giữ nước
Từng thắng bao đế quốc cường hùng,
Chống trời chỉ một bước”
Rủ nhau bẻ nạng thọc trời
Trời ngồi im
Thọc hoài không chảy nước!
Người nói trời được
Kẻ bảo ta không thua
trường kỳ rồi phải được.
 
Thanh Thủy

9/1988
{module 99}