In bài này
Bài này thuộc tiểu mục: Thanh Thủy (phần 4)
Số lần đọc: 5933

Cô Bé Hồ Châu 

Thán Hoa 
 
THANHOA

Tự thị tầm xuân khứ hiệu trì,
Bất tu trù trướng oán phương thì.
Cuồng phong lạc tận thâm hồng sắc,
Lục diệp thành âm tử mãn chi.
 
Đỗ Mục
 
 hoa 6b
 
Ghi Chú: Về bài thơ này, sách "Thái bình quảng ký" có ghi một câu chuyện như sau... Có một lần Đỗ Mục đi chơi ở Hồ Châu, gặp một cô bé rất xinh đẹp nhưng mới hơn mười tuổi. Đỗ bèn hẹn với mẹ cô bé rằng: "Đợi tôi mười năm, nếu tôi không về được thì hẵng gả cô bé". Mười bốn năm sau, Đỗ Mục mới về làm thứ sử Hồ Châu, cô bé đính ước ngày trước đã lấy chồng được ba năm, sinh hai con. Đỗ Mục than tiếc và làm bài thơ này. Câu chuyện trên vị tất đã có thật, nhưng bài thơ quả là mượn hoa để ví với người, là một giai tác thở than cho tình yêu không được toại nguyện.
 
Dịch:

Ta đến tìm xuân đã muộn rồi,
Không còn gặp nữa đóa hoa khôi
Bão táp dập vùi hoa hồng thắm!
Lá xanh thành bóng, nụ trái mùi.
 
Thanh Thủy
 
 
nhạc đệm : Diễm Xưa - Guitar Tab - Nguyễn Bảo Chương
 
{module Articles - Related }